Tôi đang thao thao bất tuyệt về tình yêu trong giờ thư giản ở lớp … nào là tình yêu quê hương, gia đình, bạn bè, môi trường, Yêu hoa, yêu vật ….bỗng có một học sinh giơ tay: “Thưa cô ! Tình yêu là gì ? … và làm sao để nhận biết là mình đang yêu hay được yêu?”.
.. tôi ngớ ra trong vài giây rồi hỏi em ấy : ” Em đang nói về tình yêu đôi lứa???” …Tôi … bối rối thật trước cái gật đầu của em …ừ nhỉ, đã gần 5o mùa lá rụng rồi…con đường đã đi gần hết vậy mà cái đơn giản nhất, câu hỏi đơn giản là thế sao mình không thể trả lời ngay lập tức nhỉ ….tôi …tôi bỗng nhớ đến một câu chuyện mà một lần vô tình khi lang thang trên mạng tôi đã đọc qua và nó bây giờ như một chiếc phao cứu tôi khỏi chết đuối trước câu hỏi ngây thơ nhưng thật khó trả lời này , câu chuyện đó thế này :
“Diane Ackerman từng nói: “Mọi người đều thừa nhận tình yêu thật tuyệt vời và vô cùng cần thiết nhưng chưa một ai định nghĩa được tình yêu là gì”. chuyện kể rằng vào thời của Oliver Cromwel, ở nước Anh có một đôi trai gái rất yêu nhau. Chàng trai là một người lính trẻ, vì phạm tội nên đã bị xử tử hình tại tòa án binh.
Thời khắc chuông rung báo hiệu giờ giới nghiêm của thành phố sẽ chính là lúc anh ta bị đưa ra pháp trường. Ngày hôm đó, người vợ chưa cưới của anh cũng trèo lên tháp chuông. Và chỉ vài tiếng trước giờ thi hành án cô đã tự treo mình trên quả lắc của chiếc chuông khổng lồ. Giờ giới nghiêm đã điểm nhưng không gian thật im ắng, không hề nghe thấy bất kì tiếng động nào, dù là nhỏ nhất phát ra từ phía tháp chuông. Khi lính của Cormwell tìm đến nơi để tìm hiểu nguyên do thì cô gái đã chết. Tất cả mọi người, ai cũng rất cảm động trước sự hi sinh của cô cho người yêu.
Đó mới đích thực là tình yêu! Tôi từng nghĩ vậy.
Khi mới có bạn gái, tôi luôn muốn chứng minh kiểu tình yêu tận tâm tận lực, hy sinh tất cả với cô ấy. Nếu cần thiết tôi cũng sẽ treo mình lên tháp chuông và chết vì cô ấy. Nhưng cô ấy chưa bao giờ muốn tôi bày tỏ tình yêu bất diệt theo cách đó. Cô ấy chỉ cần tôi ngồi bên giường bệnh của cô sau ca phẫu thuật và nói những lời động viên cổ vũ. Cô ấy chỉ cần tôi ôm và cùng khóc với mình khi cha cô ấy qua đời. Tôi chỉ được yêu cầu là tạo ra những khoảng riêng nhiều nhất có thể cho cả hai và chắc chắn rằng trong các kế hoạch của tôi có sự hiện diện của cô ấy….Và từ những hành động nhỏ như vậy, tôi đã học được thế nào là tình yêu.
Tình yêu là sự bắt đầu từ những điều gì giản dị và thực lòng nhất.
Có người cho tình yêu thật đơn giản như thế này :
Đố ai định nghĩa được chữ yêu
Có khó gì đâu một buổi chiều
Anh cùng với em đi dạo phố
Người ta nhìn thấy bảo là YÊU
Điều đó có đúng không ! Hai người đi với nhau có khi chỉ là tình bạn hay chỉ là hơn tình bạn chút xíu thì sao… và cũng rất dễ dàng ngộ nhận tình bạn thân, sự quan tâm thành tình yêu …
Có ai định nghĩa được tình yêu
Có nghĩa gì đâu một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt
Bằng mây nhè nhẹ gió hiu hiu
Đó là định nghĩa tình yêu của Nguyễn Bính, chỉ là mây là nắng thôi nhưng hồn ta vụt mất tăm rồi …
…Và cũng có người đã nói :
Tình yêu chân chính nghĩa là cho mà không chờ đợi được nhận lại
“Life is made up of getting and giving and forgetting and forgiving“
Vậy bây giờ tôi có thể mượn ý người mà trả lởi cho em học sinh ấy rồi phải không …!
Tình yêu là sự bắt đầu từ những điều gì giản dị và thực lòng nhất. Hãy cho thật nhiều, chỉ cần nhìn thấy người mình yêu vui sống hạnh phúc là mình đã hạnh phúc!
Làm sao biết mình đang yêu, tôi xin trích câu nói của một diễn viên trong bộ phin Hàn: “Dreams hight” cô ấy nói : “khi yêu ai mình luôn nghĩ về người đó, có gì vui cũng muốn cùng người ấy vui chung, luôn muốn nhìn thấy người đó…chỉ cần nhìn thấy thôi…không cần biết người ấy có nhìn lại không…cũng đã đủ …còn nếu như được nhìn vào ánh mắt của người ấy… và được nhận lại một ánh nhìn ấm áp …ôi chắc cả đêm tôi mất ngủ … thế là tôi biết tôi đã yêu rồi…”
… Còn làm sao biết mình được yêu ? …Khi luôn lúc nào cũng nhận được sự quan tâm từ ai đó, người ấy luôn bảo vệ che chở, luôn luôn lúc nào khi cần đến là như luôn có mặt…và người ấy luôn là điểm tựa về mặt tinh thần …
Có lẽ tôi… không thể biết và đủ khả năng diễn đạt bằng từ tất cả ý nghĩ về tình yêu…tôi nghĩ thật nhiều nhưng ngôn từ có giới hạn …và cảm xúc cũng vậy, khi mới bắt tay vào viết luôn dâng trào không tải kịp lên tờ giấy …nhưng rồi đầu óc cứ mong lung …có 1 em học sinh khác lại cung cấp ý cho tôi, em cho rằng tình yêu có tới ba dạng, cụ thể như sau :
1/ Tình yêu xuất phát từ hai con tim (Tình yêu bình thường)
2/ Tình yêu xuất phát từ một người: chỉ luôn mong cho người còn lại hạnh phúc luôn nhìn người đó, luôn quan tâm người đó, luôn muốn tốt cho người đó dù người đó không để ý đến mình (Tình yêu đơn phương)
3/ Tình yêu xuất phát từ lòng thù hận: khi người ta đã thù một ai đó khác giới thì họ sẽ tìm cách lấy lòng người mình thù hận rồi để người đó có tình cảm với mình (yêu) rồi sau một thời gian thắm thiết yêu nhau thì bỏ cho người đó buồn….đau khổ (Tình yêu ích kỷ)
Không lẽ tình yêu mà cũng rạch ròi như thế ư …Tôi vốn nghĩ yêu là tiếng nói của con tim (mà theo sinh học cơ tim là cơ vân hoạt động theo ý muốn của chính nó- không theo ý muốn con người) nên khi tim rung động ở tần số yêu rất khó cưỡng lại… thậm chí có người vẫn biết tình yêu vô vọng, mù quáng mà vẫn cứ yêu đấy thôi… nhưng do phản ứng của mỗi người mỗi khác… nếu người cao thượng khi yêu mà không được yêu lại họ sẵn sàng đứng bên lề cuộc sống người mình yêu, vẫn quan tâm, vẫn chăm sóc …và chỉ cần hàng ngày nhìn thấy người ấy, nhìn ai hạnh phúc mình cũng vui rồi ( theo lý luận tình yêu thứ 2 – tình yêu đơn phương) Nhưng với người ích kỷ, chỉ biết tới chính mình thì sẽ có ý nghĩ cướp đoạt, chiếm đoạt cho kỳ được để rồi hành hạ họ, dày vò họ để thỏa nổi đau khổ của mình (theo lý luận thứ 3-tình yêu ích kỷ- thật ra người đó họ không yêu ai đâu… mà họ chỉ yêu chính bản thân họ thôi..) thật sự họ không có đau khổ gì đâu, họ tưởng rằng họ đau khổ vì không được yêu lại, nhưng thật ra đó chỉ là sự tự ái của bản thân và cố yêu bằng được để thỏa lòng tự ái… và để trả thù… nhưng họ có biết đâu khi họ hành động như vậy họ cũng đâu có vui gì, đâu có hạnh phúc gì khi họ sống trong không gian do chính họ xây lên trong lâu đài xấu xa ích kỷ …và đen tố như địa ngục…
Khi điều tuyệt vời nhất anh nhận ra thì chỉ có em
Khi anh buồn nhất chỉ có em
Khi anh tuyệt vọng nhất thì anh có em
Và nếu anh yêu ai nhất thì chỉ có em
Trong anh em là người hoàn hảo nhất
Anh chỉ muốn nói I love you
Tình yêu anh dành cho em là tất cả những gì trái tim anh luôn cùng nhịp đập với em
…Hãy yêu anh như anh luôn yêu em nhé…………………………….
Anh yêu em khi em cười tươi rạng rỡ
Anh yêu em khi em mệt buồn so
Anh yêu em khi em giận dỗi hờn ghen
Và cả khi em giỡn cợt đùa anh
Anh yêu em khi thời gian còn thức
Khi đêm về giấc mộng dịu êm
Yêu em khi em yêu anh…
Tôi … tôi nghĩ,…nghĩ nhiều lắm nhưng chắc chắn rằng vẫn chưa diễn đạt hết ý mình và cả ý người…ai vào đọc bài này hãy comment thêm ý nhé, … !